Lạc Ẩn lớn xác rồi nên đâm ra ghét mấy loại động vật nhỏ khó tóm này.
Mấy con vật lanh lợi này có chiêu đối phó với bọn to con lắm, cứ nhảy nhót trên người trêu ngươi, dù bọn to con khỏe mấy cũng khó mà bắt được. Cơ mà con này rõ ràng không được khôn, chỉ biết dùng đầu húc bừa, chả có bài bản gì, được cái nhanh chân.
Lạc Ẩn tốn kha khá sức mới bắt được nó, có vẻ hơi bực, bĩu môi ra vẻ tủi thân.
"Đừng chạy nữa mà, Lạc Ẩn có ăn thịt mi đâu."
Cậu chẳng ham hố gì mấy loại thịt này, huống chi con này toàn ăn trái xanh mà lớn, thịt nó chắc cũng chua lè chua lét như trái xanh thôi.
Con vật kia có vẻ chưa mở mang mấy, bị Lạc Ẩn tóm được thì chẳng cựa quậy nổi, không húc được nữa thì cứ ngây ngốc ôm trái xanh gặm. Gặm xong còn phun phì một bãi vỏ xanh lè vào mặt Lạc Ẩn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT