Lạc Ẩn khựng lại, vẻ mặt ủy khuất nhăn nhó, đưa tay túm lấy chiếc mũ da thú đang đội trên đầu. Hai cái tai nhỏ trắng muốt như tuyết nhô ra, mềm mại, trên đỉnh còn phơn phớt hồng.
Không đuổi theo chiếc xe kia nữa, Lạc Ẩn xoa xoa tai, liếc nhìn cô gái vẫn còn nằm gọn trong lòng mình, có chút bực bội và khó hiểu.
"Rõ ràng là đồ của họ đánh rơi, sao không quay lại nhặt?"
Cậu dùng bàn tay đầy lông tơ chạm nhẹ vào má cô gái. Nàng nằm ngoài trời lâu như vậy, mặt đã lạnh cóng, nhưng vẫn còn vương chút hơi ấm.
"Vẫn còn sống là tốt rồi."
Lạc Ẩn rối rắm một hồi. Cậu không có thói quen vứt đồ lung tung, thế là dứt khoát ôm luôn cô gái cùng bữa tối của mình về nhà.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT