Cơn gió lạnh ban đêm thổi qua, làm Nguyễn Tê bớt nồng mùi rượu. Cô loạng choạng đứng, ngước mắt nhìn Vân Tẫn. Đôi mắt hạnh ướt át ánh lên chút quang mang khi nhìn hắn.
Nguyễn Tê mím môi, vẫn thấy ấm ức: "Em tỉnh táo lắm."
Cô như đang hờn dỗi, giọng điệu bất mãn xen lẫn trách móc: "Anh không chịu ôm em, bắt em tự đi, còn để em chịu gió lạnh."
Chóp mũi cô gái ửng đỏ, dường như thật sự giận dỗi. Cô quay người bước đi, chân đi không vững, đi chưa được mấy bước đã suýt ngã. Cô lẩm bẩm, vẫn kiên trì bước tiếp: "Hư Vân Tẫn, anh đáng ghét thật đấy."
Bỗng nhiên cổ tay bị ai nắm lấy, lọt vào lòng bàn tay nóng rực. Cô lại bị ôm chặt, bàn tay siết chặt ngang eo khiến cô không thể nhúc nhích. Đây là một cái ôm khiến cô không mấy thoải mái.
Chàng trai hơi khom người, cằm tựa lên vai cô, giọng nói khẽ khàng, trầm khàn, mang theo chút hoang vắng của màn đêm. Hắn như một lữ khách lạc đường, trong giọng nói tràn đầy mờ mịt: "Em còn cần anh không?"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT