Vì lo lắng vết thương của Vân Tẫn, hôm sau, lúc ăn trưa, Nguyễn Tê đặc biệt bảo người chia một phần đồ ăn của mình, mang đến phòng cho cậu.
Là đích nữ của Triệu gia, đồ ăn của Nguyễn Tê đương nhiên không phải loại thường dân có thể so sánh. Món nào món nấy đều thêm rất nhiều dược liệu quý giá, vô cùng bổ dưỡng cho người bị thương.
Vân Tẫn nhìn mâm cơm đầy màu sắc, mím môi.
Trên mặt cậu vẫn còn vết thương, xương gò má bầm tím, nhưng bụi bẩn đã được rửa sạch, để lộ ra những đường nét tinh xảo, xinh đẹp.
Lý Thuận mang cơm đến cho cậu, vừa vặn nhìn rõ diện mạo của thiếu niên, liền khựng lại, vẻ mặt có chút phức tạp.
Gương mặt này, thật sự là quá nổi bật.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT