Nguyễn Tê còn chưa kịp rời đi thì ống tay áo đã bị ai đó kéo lại.
Tống Đường nắm chặt lấy tay áo cô, cố nhịn, nhịn không nổi nữa, ngước đôi mắt đầy mong chờ lên hỏi: “Chị có phải đã quên gì rồi không?”
Nguyễn Tê giả bộ ngây thơ hỏi lại: “Đâu có, em quên gì à?”
Tống Đường cắn môi dưới, có chút giận dỗi, nhưng rõ ràng là tủi thân nhiều hơn. Giọng cậu nhỏ xíu, nghe ai oán vô cùng: “Chị nói muốn hôn em mà.”
Đã hứa là không được gạt em mà!
Nguyễn Tê không nhịn được, bật cười thành tiếng. Cô xoa xoa mái tóc ngắn mềm mại của cậu, khẽ cười thở dài: “Không quên đâu.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT