Dư Phương nhìn dáng vẻ của chàng thanh niên trước mặt, có chút e dè, nhưng vẫn cố vùng vẫy:
- Kỷ Hoài, thầy không hiểu đâu. Con gái ấy mà, phải tranh thủ lấy chồng sớm đi, để đến lúc thành bà cô già thì chẳng ai thèm đâu.
- À. - Kỷ Hoài thong thả nhướng mày, đôi mắt đen láy sâu thẳm. Làn da trắng, môi hồng càng khiến anh toát lên vẻ lạnh lùng, xa cách. Anh khẽ cong môi, nhưng không hề có ý cười. - Cô ấy là vị hôn thê của tôi.
Lời còn chưa kịp thốt ra, Dư Phương đã nghẹn cứng, vẻ mặt không thể tin nổi nhìn Kỷ Hoài. Anh vừa nói gì? Cái cô Kiều Hành kia là vị hôn thê của anh ta á? Dư Phương ngây người hồi lâu, vẫn thấy thật hoang đường.
- Không phải... không phải cậu bảo đó là em gái cậu sao?
Kỷ Hoài cụp mắt, ngón tay thon dài chỉnh lại cổ tay áo, giọng điệu nhạt nhẽo:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play