Kỷ Hoài khẽ cụp mắt, nhẹ nhàng siết các ngón tay lại. Gương mặt anh tuấn, thanh khiết hiện lên vẻ dịu dàng.
"Cảm ơn tôi?"
Nguyễn Tê cười tươi rói: "Dạ, thầy Kỷ giúp em nhiều quá mà."
Lời cảm ơn của cô bé thật lòng chẳng đáng là bao so với những gì anh đã giúp.
Kỷ Hoài khẽ bật cười, có vẻ thấy thú vị, anh cầm bớt đồ cho cô xách:
"Tiêu chuẩn cảm ơn của em là gì thế?"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play