Kỷ Hoài vẫn nắm chắc tay lái, nhẹ giọng hỏi lại lần nữa: "Em có muốn ăn gì đặc biệt không?"
Nguyễn Tê ngoan ngoãn lắc đầu: "Không ạ, gì cũng được." Được ăn ké đã là chiếm tiện nghi rồi, không thể làm phiền anh thêm.
Kỷ Hoài gật đầu: "Vậy về chỗ anh, anh làm cho em chút gì đó ăn." Anh liếc nhìn cô, hỏi: "Chiều em còn phải về chỗ làm không?"
Nguyễn Tê thở dài: "Không về ạ." Dù ghét Trương Tuệ Phương, Nguyễn Tê cũng không muốn giống như mấy bà cô chua ngoa, bị người khác xúm vào xem trò cười.
Kỷ Hoài khẽ cau mày, giọng nói bình thản: "Không đi cũng tốt." Một cô bé đáng lẽ phải vô tư lự hưởng thụ sự chăm sóc của nhà trường, giờ lại phải chịu ấm ức từ người khác.
Kỷ Hoài mím môi dưới, như vô tình hỏi: "Người nhà... đối với em có tốt không?"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play