Túi tiền của người này cũng rất phồng, cái này mở ra, bên trong tất cả đều là đậu vàng, một viên có thể đổi mười lượng bạc, hát mười khúc lại cho nàng một cái, bên cạnh đĩa trà nhỏ ly, đã đặt một chén nhỏ, cũng đủ tiền để nàng hoàn lương sống an ổn sau này.
Càng có nhiều đậu vàng, về sau tự nhiên càng thoải mái, ca cơ dù giọng ca và ngón tay đã mỏi, nhưng vẫn bảo trì ý cười này, nghiêm túc hát giai điệu Giang Châu lưu truyền tới.
Dựa theo lệ thường hai ngày nay, người mặc áo xanh ngồi trước cửa sổ sẽ nằm xuống bàn nghỉ ngơi sau khi uống rượu cho đến canh năm, nàng cũng có thể lui xuống.
Nhưng hôm nay vừa qua canh tư, ca cơ đã nhìn thấy khách nhân áo xanh giơ ngón tay, mang theo ba phần ánh mắt say rượu, nhìn về phía đường phố ngoài cửa sổ.
Khúc âm dừng lại, ca cơ thoáng thò người ra, nhìn vê phía đường phố không biết từ lúc nào đã có tuyết rơi, đã thấy có một lão giả mặc văn bào, hai tay chắp sau đi tới.
Lão giả tướng mạo nho nhã, ước chừng đã ngoài năm mươi nhưng vẫn có vẻ ngoài tuấn tú, đặc biệt là đôi mắt giống như của những vị quan triều đình không bao giờ lui tới phố sau.
Ca cơ thấy vậy, còn tưởng rằng cha của tửu khách tìm tới, đáy mắt rõ ràng có chút hoảng hốt:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT