“Chết đi.”
Trong mắt Dạ Kinh Đường hiện lên một tia kinh ngạc, hắn không ngờ người này lại nắm chắc các kỹ năng cơ bản như vậy. Hắn buông tay phải cầm Trảm Mã Đao ra, không chờ đối phương thay đổi chiêu thức, tay trái rút Ly Long Đao chuyển động nhẹ. Một tia sáng lạnh lóe lên trên vùng hoang nguyên sa mạc.
Đông Phương Ly Nhân từ xa nhìn tới chỉ thấy tay trái của Dạ Kinh Đường khẽ động, tấm vải đen vốn bọc trên trường đao đã rách thành vụn trong nháy mắt, nhưng vỏ đao không có ai cầm mà rơi lơ lửng trên không trung.
Một tia sáng bạc lóe lên từ vỏ đao một lúc rồi nhanh chóng quay trở lại trong vỏ.
Ở xa quan sát, Đông Phương Ly Nhân từ đầu đến cuối không nhìn thấy lưỡi đao, giống như thanh đao dài chưa từng rút khỏi vỏ, thay đổi duy nhất là tay Dạ Kinh Đường vốn cầm vỏ đao nay đã chuyển sang cầm chuôi.
Hồ Diên Kính có võ công cao hơn, có thể nhìn thấy nhiều chi tiết hơn, nhưng cũng chỉ nhìn thấy một tia sáng trắng hiện lên trước mặt, thậm chí còn không nhìn ra được đó là đao hay kiếm xẹt qua. Về phần đỡ chiêu càng là chuyện không tưởng. Nếu như không có cảnh giới thiên nhân hợp nhất tức là trời đất, con ngươi hòa hợp để dự đoán trước ý đồ thì đến bản thân Dạ Kinh Đường cũng không kịp phản lại chứ đừng nói đến Hồ Diên Kính. Hồ Diên Kính lập tức rút đao ra mạnh mẽ đặt ngay sát mặt, cách phòng thủ duy nhất đó là sử dụng võ công theo chiều ngang.
Hồ Diên Kính vừa giành lại được đao xong lại đột nhiên nhìn thấy ánh sáng của một thanh đao khác lóe lên, cả người hắn sởn gai ốc, phản ứng duy nhất mà hắn có thể làm là đáp xuống đất, toàn lực lùi lại phía sau và giữ chặt thanh đao trước mặt.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play