Hoắc Quân có một chiêu, hắn rất thích đến chợ bán đồ cũ để tìm mấy đồ hay ho, nhưng hắn đến chỉ là vì muốn kiếm tiền mà thôi, chứ đối với mấy thứ này, hắn không am hiểu. Mấy năm đầu, hắn cũng đã từng bị người ta lừa đến tán gia bại sản, nhưng mấy thứ như đồ cổ này có lỗ thì cũng có lãi, tục ngữ có câu "ba năm không mở cửa, mở cửa ăn ba năm", chỉ cần đã nếm qua ngon ngọt, thì không có người nào có thể bỏ qua con đường làm ăn này được.
*Ba năm không mở cửa, mở cửa ăn ba năm: Chủ yếu đề cập đến kinh doanh thư pháp và tranh cổ, sẽ không mở trong một thời gian dài, nhưng một khi đã mở, lợi nhuận sẽ khá lớn.
Cái bình sáu tai này vẫn luôn được hắn để trong cửa hàng coi như bảo bối trấn tiệm, thế mà từ trước đến nay hắn lại không biết món đồ này chỉ là một cái bô đi tiểu!
Mãi cho đến giờ ăn cơm trưa, nhớ đến chuyện này, Hoắc Quân vẫn còn cảm thấy đen đủi: “Mẹ kiếp, mấy lão khốn nạn kia, ai cũng nói mình biết nhìn hàng, thế mà không ai biết thứ đồ kia là một cái bô, mẹ nó!”
Đàm Nam Sơn cười cả một đường: “Có lẽ bọn họ biết, chỉ là không muốn nói cho cậu biết thôi.”
Hoắc Quân chửi thề: “Mẹ nó, như thế là thiếu đạo đức!”
Hoắc Quân bất thình lình nhìn về phía Đàm Nam Sơn, Đàm Nam Sơn vội vàng nói: "Đừng có nhìn tôi như thế, đến hôm nay tôi mới được nhìn thấy "bảo bối" của cậu mà."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT