Từ Đại Chu đến Thục Quốc, thúc ngựa đi cũng cần nửa tháng, nếu lên đường bình thường cũng cần phải hơn hai mươi ngày mới có thể tới nơi. Có điều mấy ngày đi đường gặp phải trời mưa nên đã trì hoãn hết hai ba ngày, cho nên khi Diệp Khuynh Thành trở về Đế Đô Thục Quốc cùng đã ba ngày sau Tết Trùng Dương.
Bọn họ lên đường hành trang đơn giản, ngoại trừ bên cạnh Vân Đình mang theo mấy cao thủ cùng với một số ám vệ bên người Diệp Khuynh Thành, thì không có hạ nhân hầu hạ nào khác. Cho nên khi Diệp Khuynh Thành bắt đầu lên đường là nữ cải nam trang, hai người hai ngựa, ăn mặc đi lại đều do tự mình chuẩn bị. Lên đường không rầm rộ um xùm, cũng không tranh điểm như hoa như ngọc, cho nên cơ hồ cũng không ai để ý tới.
Cho đến khi cách đô thành phồn hoa Thục Quốc còn hơn ba mươi dặm, Diệp Khuynh Thành cùng Vân Đình không cưỡi ngựa nữa mà chuyển qua ngồi xe ngựa, tư thái thong dong bình thản chậm rãi đến hoàng thành.
Xe ngựa dừng lại ngoài cửa thành, Vân Đình xốc màn xe lên, mặt mày ôn nhã chậm rãi bao phủ một tầng khí lạnh, ánh mắt lạnh lẽo nhìn về phía cửa thành, lộ ra hận ý thấu xương.
Dưới lớp hận ý là cất giấu vẻ đau xót bi thương áp lực thâm trầm.
“Sau khi vào hoàng thành thì đến phủ công chúa trước.” Ngữ khí Diệp Khuynh Thành nhàn nhạt, “Hai ngày này chàng không cần lộ diện, việc báo thù từng bước từng bước cẩn thận, đã chờ đợi ba năm rồi, không cần phải vội một, hai ngày này.”
Vân Đình nhấp nhẹ khoé môi, nhắm mắt rồi chậm rãi buông màn xe xuống, ngồi dựa vào thùng xe trầm mặc không nói lời nào.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT