Diệp Khuynh Thành cong môi cười nhạt, trong giọng nói bình tĩnh không giấu được lạnh lẽo rợn người: “Sự tình năm đó ta sẽ tiếp tục điều tra rõ, lần này trở về Thục Quốc chính là vì chấm dứt những chuyện lúc trước.”"
Trong số những người bày mưu đặt kế đó dù một người cũng không được chạy thoát, bọn họ cần phải đền mạng cho toàn tộc Vân gia vô tội đã bỏ mạng, cần phải đưa ra một công đạo cho những tướng sĩ bảo vệ quốc gia mà vô tội chết thảm, vì những chuyện này mà trong thời gian ba năm này nàng chưa bao giờ ngừng nghĩ đến.
Trong lòng Nam Hi bứt lên loại cảm giác đau đớn quen thuộc, hoàng tộc tính kế hãm hại lẫn nhau, lý do thường thấy nhất xưa nay chính là “công cao át chủ”, tội danh dùng nhiều nhất chính là “thông đồng với địch phản quốc, lòng không phục ”. Kiếp trước nếu không phải Dung Dục tay cầm quyền to làm Dung Sở Vân sinh ra kiêng kỵ, sao có thể bị những kẻ tâm địa độc ác đó tính kế từng bước?
Mấy chữ lợi ích quyền thế này, lây dính quá nhiều máu tươi hài cốt nhiều người, cũng chôn giấu quá nhiều người oan khuấy bi hận.
Một lần trọng sinh của nàng còn có thể cứu vãn bi kịch kiếp trước, mà Vân Đình lại không cách nào làm được, cảm giác nỗi đau đứt ruột đứt gan ngoại trừ chính bản thân hắn thì làm gì còn có ai đồng cảm được so với bản thân mình?
“Kỳ thật mấy năm nay ta cũng rất sợ hãi, sợ không tìm được tung tích hắn, sợ hắn đã không còn trên nhân thế, sợ hắn đem thù hận đối với hoàng tộc đánh chó giận mèo lên người ta, tuy rằng ta cũng không tính là vô tội.” Diệp Khuynh Thành tự giễu, cười cười, “Trên người chảy huyết mạch hoàng tộc Thục Quốc, làm gì có ai là vô tội?”
Nam Hi hoàn hồn, ôn nhu nói: “Cũng may là rốt cuộc Vân công tử cũng hiểu được tấm chân thành này của cô.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT