Thanh Dương sớm đã an bài cung nhân để thêm một chiếc ghế dựa ở hai bên ghế, Dung Dục đỡ Nam Hi ngồi xuống, ánh mắt nhu hòa, mặt mày cũng ấm áp hơn nhiều so với vẻ tự phụ thanh lãnh ngày thường.
Ngân Nguyệt đi bên cạnh đỡ Hiên Viên Tích ngồi xuống, cùng Dung Dục một trái một phải bảo hộ Nam Hi, cả ba người cùng phất y phục ngồi xuống.
Địa vị giữa ba người họ, tối cao như thế nào vừa nhìn đã biết.
Dung Dục tôn quý vì thân phận Nhiếp Chính Vương, người cầm quyền tối cao của Đại Chu, yêu thê tử như mạng sống, Hiên Viên Tích là Trưởng công chúa Đông Lăng, cũng đem nữ nhi đặt vị trí thứ nhất trong lòng.
Nam Hi, nữ tử này, bất luận là thân phận nàng có bao nhiêu tôn quý, hai người bên cạnh nàng đều mang lại cho nàng vinh sủng đủ để cho toàn bộ nữ tử trong thiên hạ hâm mộ ghen ghét, đương nhiên, dù có hâm hộ ghen ghét thì cũng chỉ có thể đỏ mắt mà nhìn.
“Cám ơn ái phi bảo vệ ta.” Dung Dục ngồi xuống bên cạnh nàng, tiếng nói ôn nhu thâm tình, “Ái phi uy vũ khí phách.”
“Phu quân quá khen.” Nam Hi ho nhẹ một tiếng, ngữ khí phá lệ bình tĩnh, “Là Nữ hoàng bệ hạ tương lai của Đông Lăng, thiếp thân đây là tìm cảm giác luyện tập can đảm trước tiên.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT