Bốn người nhấc rương đi đến, bên trong đều là chút châu báu linh tinh.
Thái tử Bắc Cương đến trước mặt Nhiếp Chính Vương, hơi hơi khom người: “Tiểu vương chính là Thái tử Bắc Cương Đoan Mộc Ngọc, phụng ý chỉ phụ hoàng đến đây yết kiến Hoàng đế bệ hạ Đại Chu, một chút lễ mọn bày tỏ lòng thành kính, xin Hoàng đế bệ hạ vui lòng nhận cho.”
Giọng nói vừa rơi xuống, trong điện lại lâm vào trận tĩnh mịch.
Dung Dục từ từ ngước mắt, ngữ khí nhàn nhạt: “Bổn vương Dung Dục.”
“Thì ra là Nhiếp Chính Vương.” Đoan Mộc Ngọc tựa hồ có chút kinh ngạc, hơi trầm tư, “Sớm đã nghe nói Nhiếp Chính Vương Đại Chu thuở niên thiếu oai hùng, kiêu dũng thiện chiến, tuổi còn trẻ đã có thể lãnh 40 vạn binh mã Đại Chu... Hôm nay vừa gặp, quả nhiên khí thế oai hùng bất phàm, tiểu vương kính nể.”
Dung Dục không nói gì, không chút để ý mà nhấp rượu.
“Có điều lúc này Nhiếp Chính Vương ngồi ở vị trí này, tiểu vương vẫn luôn cho rằng chỉ có Hoàng đế bệ hạ mới có thể ngồi.” Đoan Mộc Ngọc điềm đạm cười, ngữ khí thâm trầm không rõ ý vị gì, “Nhiếp Chính Vương đây là muốn soán ngôi đế vị?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT