Trái phải hai bên yên lặng không tiếng động.
Quần thần Đại Chu chỉ cảm thấy tự hào, thảnh thơi mà bưng chén rượu nhẹ nhấp, lòng bồi hồi bất an vì tin tức binh mã bốn nước vây quanh sớm đã tan thành mây khói.
Nhiếp Chính Vương quả nhiên chính là định hải thần châm (*) của Đại Chu, có hắn ở đây, dù có yêu ma quỷ quái đạo hạnh cao cỡ nào đều đừng nghĩ tới việc làm càn.
(*) Định hải thần châm: là tên đầy đủ của Như Ý Kim Cô Bổng trong tay Tôn Ngộ Không, là bảo vật trấn thủy trong thiên hà, cũng là một trong những pháp bảo mà Thái Thượng Lão Quân tạo ra. Nghĩa bóng chính là tâm người định thì biển lặng trời yên, tâm bất định ắt sẽ là cuồng phong bão tố.
Tướng quân Tây Tề thì tính là cái gì?
Tới địa phận Đại Chu rồi còn dám kiêu ngạo như thế, hắn thực sự cho rằng Nhiếp Chính Vương không có biện pháp thu phục hắn sao?
Biểu tình Lâm Bảo Châu cứng đờ, chỉ cảm thấy nóng rát một trận trên mặt, nhất thời vừa kinh vừa giận: “Lễ nghi của Đại Chu các ngươi như thế sao? Tại sao lại vô lễ đối với khách quý đường xa mà đến như vậy?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT