Đừng nói là An Lộc Sơn, ngay cả Điền Thừa Tự và Thôi Càn Hữu, dù trong lòng đã sớm quyết định đối đầu với Đại Đường, lúc này cũng không khỏi cảm thấy ghen tị sâu sắc.
Bất cứ võ tướng nào cũng phải ghen tị với những phần thưởng mà Vương Xung nhận được.
Nhưng đối với bọn họ, mọi chuyện không chỉ dừng lại ở đó. Ai nấy đều nhớ như in cái đêm mưa to gió lớn, chính Dị Vực Vương Vương Xung đã dẫn đại quân đột nhiên xông vào, không nói một lời, định chém giết tất cả bọn họ.
Trong bốn huynh đệ An thị, An Hiếu Tiết và An Văn Trinh là những kẻ nổi bật nhất, Vương Xung không thèm để ý, lại cố tình nhắm vào kẻ khiêm tốn và kín đáo nhất là hắn.
Chuyến đi kinh sư lần đó chính là lúc An Lộc Sơn chưa đủ lông đủ cánh, yếu thế nhất, cho nên suốt chuyến đi, hắn cực kỳ khiêm tốn, không hề có bất cứ hành động khác người nào. Vậy mà Vương Xung, vị công tử con nhà tướng này, vừa mới xuất hiện đã như có thâm cừu đại hận, lao thẳng đến chỗ hắn, ra vẻ muốn giết cho hả giận.
Nguyên do trong đó, cho đến tận bây giờ, An Lộc Sơn và Thôi Càn Hữu vẫn không thể hiểu nổi. Đây vẫn là một bí ẩn chưa có lời giải, e rằng ngoài vị Dị Vực Vương kia ra, không ai biết được.
Điều khiến An Lộc Sơn và đám người U Châu không thể chấp nhận nhất là, nếu chỉ có vậy thì cũng thôi, bọn họ sẽ coi đó là một hành động ngông cuồng của đám công tử bột trong kinh sư. Nhưng trớ trêu thay, sau sự việc đó, Vương Xung lại một đường thăng tiến, không chỉ được phong Thiếu niên Hầu, rồi lại được phong tước vị ngang hàng chư hầu là Dị Vực Vương, nay lại được gia phong Hộ Quốc Công, ban Hoàng Long Giản, được đưa vào thờ trong Lăng Yên Các, quyền thế ở Đại Đường quả thực ngập trời.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play