Bốn người kia buông đồ xuống, dặn dò Chử Thanh Ngọc vài câu rồi lên xe, chuẩn bị đi ngay để đưa món đồ mà Tần Thừa Tễ đã giao cho họ từ sớm vào hoàng cung. Làm vậy, lời nói dối của họ ở cửa thành sẽ được che đậy.
Quả nhiên, thú nhân Hắc Khuyển ngồi trên xe, quay đầu lại thấy Chử Thanh Ngọc vẫn còn vác chiếc lễ rương dán phong ấn, không xoay người quay lại cổng sau, liền thúc giục: “Các ngươi còn ngây ra đó làm gì? Nhanh tay lên, đừng làm lỡ việc chính của thiếu gia!”
Lúc ấy, Chử Thanh Ngọc đã thâm nhập thần thức vào chiếc rương, nhưng chỉ thấy vô số sợi xích đen đan xen dày đặc, quấn lấy đồ vật bên trong. Thì ra đó không phải xiềng xích thật, mà là hình dạng phong ấn hiển hiện khi bị người bên ngoài dò xét. Chử Thanh Ngọc không thể dò ra trong rương là vật gì, dứt khoát chuyển thần thức sang nơi khác – vào thức hải của bốn người kia.
Bốn người lập tức cảm thấy đầu đau như nứt, ngã lăn khỏi xe, vật vã ngẩng đầu nhìn Chử Thanh Ngọc, ánh mắt đầy kinh hãi: “Ngươi, các ngươi!”

Chử Thanh Ngọc thu lễ rương vào nhẫn trữ vật: “Yên tâm, ta không cần mạng các ngươi đâu. Nhớ nói với thiếu gia của các ngươi, món đồ này ta có thể trả lại cho hắn, cũng có thể hủy đi, tùy hắn lựa chọn.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play