Thương Linh vẫn như cũ không trả lời Chử Thanh Ngọc, chỉ khẽ nhúc nhích một chút, chứng tỏ mình còn sống, chưa đi gặp thái nãi.
Mấy người quay đầu lại nhìn một lúc lâu, thấy đám đệ tử Đường Phong Tông vẫn chưa tới, vội vàng dùng tốc độ nhanh nhất lột quần áo, vừa niệm Tịnh Thân Quyết để thanh tẩy cơ thể hết lần này đến lần khác, vừa lấy quần áo trong túi Càn Khôn ra để thay.
Nhưng dù đã thay quần áo sạch sẽ, mùi hương đó dường như vẫn còn vương vấn trong hơi thở, rất lâu mới tan.
"Chúng ta đã chạy xa như vậy mà vẫn cảm thấy mùi đó khó chịu, Đường thiếu chủ ở gần con dị thú đầu sói đó như vậy, sợ là điên mất rồi." Lúc này Vương Ngũ đang bôi dầu thơm vào mũi con linh khuyển nhà mình.
Con linh khuyển vừa nãy còn dẫn đường cho mọi người tìm được con yêu thú đầu tiên, giờ trông ủ rũ, một vẻ sống không còn gì luyến tiếc. Mọi người không khỏi nhớ lại dáng vẻ của Đường thiếu chủ vừa nãy, đều không hẹn mà cùng bịt mũi.
"Nhưng tình huống này quá kỳ quái. Ta biết nếu một con thú chết lâu rồi, bụng phình to thì bên trong chắc chắn đã thối rữa," Tiết Dật lộ vẻ nghi hoặc: "Nhưng con dị thú đó rõ ràng vẫn còn sống, vẫn có thể cử động, thậm chí còn gầm gừ với chúng ta."
"Đúng là kỳ lạ," Trương Tam tán đồng gật đầu: "Trước đây chưa từng gặp. Còn những đường chỉ khâu trên người nó, có thật là do bị thương nên được khâu lại không?"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play