Bỏ mặc đám người Lăng Thương Minh xông lên phía trước, bầy tu sĩ vừa chọc giận con yêu thú kia nay trở thành mục tiêu công kích không thể nghi ngờ. Những khối cầu nước bao quanh yêu thú lao đi vun vút, từ trong đó thò ra vô số móng vuốt nhọn hoắt, gần như không ngừng nghỉ vồ lấy những tu sĩ đang phân tán khắp nơi.
Móng vuốt kết từ linh thủy ấy nếu chụp trúng người sẽ không gây tổn thương lớn, nhưng số lượng lại quá nhiều, hơn nữa vừa bị tóm lấy, họ sẽ lập tức bị biến thành một khối cầu nước. Đây không phải nước thường, mà là Thủy Linh Khí được yêu thú này tụ lại từ không trung mà thành. Thứ linh khí này chỉ yêu thú mới dùng được, một khi bị nhốt trong cầu nước, các tu sĩ sẽ bị ngăn cách với những linh khí khác.
Viên Hải và đồng môn ban nãy còn né tránh, giờ không trốn được nữa, đành phải liều mình nghênh chiến. Ban đầu họ muốn mượn sức Chử Thanh Ngọc để tiêu hao linh lực yêu thú, ai ngờ giờ lại thành ra chính mình phải ở đây đối đầu với nó. Còn một người một quỷ kia thì đã biến mất từ lúc nào.
Viên Hải sực tỉnh: "Hắn ta... lẽ nào đã lừa chúng ta?" Cứ thế ôm đống linh thạch bỏ chạy rồi sao?
"Ban nãy ngươi nên bắt hắn thề!" Một tu sĩ khác cũng nhận ra, bực bội vì Viên Hải quá sơ ý.
Viên Hải chật vật né tránh công kích, nghe vậy càng bực tức: "Ban nãy sao ngươi không nói? Giờ nói những lời này có ích gì?"
"Đủ rồi! Đừng cãi nhau nữa, bắt hắn thề thì chúng ta có lợi gì đâu? Lẽ nào ngươi thật sự muốn cho hắn số linh thạch ấy? Hay chỉ muốn hắn hứa cho một trăm vạn linh thạch? Hắn đã dám mở lời, ai mà chẳng nghĩ hắn còn nhiều linh thạch hơn nữa? Vi phạm Lời thề Thiên đạo sẽ tổn hại tu vi, ai lại cam tâm hy sinh?"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT