Các đệ tử có thêu văn hình núi màu đen và hoa bạc trên quần áo chính là đệ tử Đường Phong Tông. Dù là ngoại môn hay nội môn, trang phục đều giống nhau. Từ những gì con yêu thú nói, những tu sĩ mà nó đang tìm kiếm chỉ có thể là họ.
"Ngươi nói đệ tử Đường Phong Tông? Ngươi muốn tìm họ?" Tiết Dật rõ ràng đã nghĩ ra điều gì đó. "Vậy vừa nãy ngươi vẫn luôn đuổi theo họ sao?"
Tiết Dật nhìn các đệ tử khác, ai cũng tỏ vẻ kinh ngạc. Trước khi chạy ra khỏi cổng đỏ, họ vẫn luôn hành động cùng với các đệ tử Đường Phong Tông. Mọi người đều cho rằng nếu chia thành hai nhóm hoặc tản ra, sẽ dễ dàng bị con yêu thú này đánh bại từng người một, vì cả đám họ cộng lại cũng không phải đối thủ của nó. Do đó, họ chưa bao giờ nghĩ đến việc tách ra khỏi các đệ tử Đường Phong Tông, và tự nhiên cũng không nhận ra con yêu thú này thực sự muốn truy đuổi ai. Quan trọng là lúc đó con yêu thú này không nói chuyện, chỉ gào thét điên cuồng!
"Trên người họ dính máu của tộc nhân ta!" Yêu thú nghiến răng nghiến lợi. "Ta muốn giết họ!"
Ánh mắt nó tràn đầy hận ý. Thân hình vốn đã cường tráng, nay lại càng thêm đồ sộ vì bộ lông xám trắng dựng đứng lên trong cơn giận. Nhưng giọng nói phát ra lại nhỏ nhẹ, mềm mại, như đang nũng nịu. Sự tương phản này khiến mọi người khó thích nghi. Họ cứ có cảm giác như sau lưng con yêu thú đang có một cô bé truyền lời hộ vậy.
"Vậy sao vừa nãy ngươi không nói!" Các tu sĩ bị nó đuổi theo và chiến đấu mấy trăm hiệp nổi giận. "Nếu ngươi nói sớm hơn, chúng ta cần gì phải chạy chứ?"
Yêu thú: "Các ngươi đi cùng với bọn chúng, lại còn hộ tống bọn chúng rời đi. Bất cứ ai nhìn vào cũng sẽ nghĩ các ngươi là một nhóm người. Với kẻ thù, ta không có gì để nói, chỉ có đuổi cùng giết tận!"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT