Chương 80

Rời khỏi văn phòng, Lâm Thư Nguyệt trở lại bàn làm việc, cầm lấy bản báo cáo thực tập để xem qua. Trong đầu cô thầm tính sắp xếp thời gian về trường lấy bằng tốt nghiệp.

Đúng lúc này, Hoàng Cường – người hướng dẫn của cô – từ ngoài trở về, tay cầm hai ly cà phê. Anh đặt một ly lên bàn cô, khiến cô ngẩng đầu lên nhìn.

Hoàng Cường đã hơn bốn mươi tuổi, ăn mặc đơn giản với áo sơ mi ngắn tay khoác thêm chiếc áo kaki, đầu đội chiếc mũ lưỡi trai màu đen – trang phục quen thuộc của một phóng viên thực địa.

"Chúc mừng em, Tiểu Lâm." Hoàng Cường lên tiếng. Anh chủ yếu phụ trách mảng tin tức giải trí, dù không đặc biệt tận tâm trong việc chỉ dạy, nhưng vẫn luôn hỗ trợ cô mỗi khi gặp khó khăn trong công việc. Đôi khi, trong lúc rảnh rỗi, anh còn chia sẻ cho cô vài câu chuyện về những "luật ngầm" trong nghề.

Lâm Thư Nguyệt cảm kích Hoàng Cường, mỉm cười đáp: "Cảm ơn sư phụ. Dạo này anh đang theo tin gì thế?"

Hoàng Cường uống một ngụm cà phê lạnh, đáp: "Cũng chỉ là tin vặt trong ngành thôi. Nghe nói Hướng Vãn đang giấu chuyện đã kết hôn và có con."

Lâm Thư Nguyệt gật gù. Cô biết đến Hướng Vãn – một ngôi sao đình đám từng tham gia cuộc thi sắc đẹp ở Hương Giang vài năm trước và giành ngôi á quân. Hiện tại, cô ấy đang hoạt động trong cả ba lĩnh vực điện ảnh, ca hát và quảng cáo. Với danh tiếng và giá trị thương mại cao, bất cứ thông tin nào về đời tư của Hướng Vãn cũng dễ dàng trở thành tin sốt dẻo.

Nếu tin đồn Hướng Vãn đã kết hôn và có con là thật, thì khi được công bố, chắc chắn sẽ gây ra một cơn địa chấn trong làng giải trí.

Thầy trò trò chuyện thêm vài câu, chưa kịp uống hết ly cà phê, Hoàng Cường đã nhận cuộc gọi và vội vàng rời đi.

-

Lâm Thư Nguyệt thu dọn đồ đạc rồi ra về. Khi đi ngang qua khu Ô Hầm Thôn, cô dừng lại nhìn quanh nhưng không thấy quán của bà A Hào mở cửa.

Vừa về gần đến nhà, từ xa cô đã ngửi thấy mùi thức ăn thơm phức bay ra từ sân. Cô bước nhanh hơn, vừa đến cổng thì gặp bà Chương nhà bên cạnh đang dắt cháu trai đi dạo.

"A Nguyệt về rồi à?" bà Chương lên tiếng.

Nguyên chủ vốn không thân thiết với bà Chương, thường chỉ gật đầu cho qua. Lâm Thư Nguyệt cũng làm tương tự, khẽ gật đầu đáp lại.

Nhưng bà Chương dường như không bận tâm đến sự lạnh nhạt của cô, liền nói: "Đúng là trẻ mà, chẳng chịu ở yên trong nhà, cứ thích chạy ra ngoài."

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play