Chương 426
Ông lão "bịch" một tiếng quỳ xuống đất, những dân làng đang ồn ào bỗng im bặt.
Ông Cửu bên cạnh cũng quỳ xuống, ông ấy hướng về phía dân làng xung quanh dập đầu: “Các cháu đều là con cháu, theo tục lệ, trưởng bối không thể dập đầu cho tiểu bối. Nhưng hôm nay, với tư cách là tội nhân của thôn Lê Hoa, ta và anh Cửu phải thay mặt thế hệ trước dập đầu cho các cháu một cái. Năm đó, nếu không phải chúng ta mềm lòng, nghĩ nó chỉ là một đứa trẻ, nuôi nó dưới mí mắt mình thì thế nào cũng không hư được, thì đã không có chuyện ngày hôm nay.”
"Cụ Cửu, cụ làm gì vậy? Cụ dập đầu cho bọn con cháu làm gì, thế này không phải là tổn thọ của chúng cháu sao? Cụ mau đứng lên đi. Chuyện này sao có thể trách các cụ được? Ai mà biết nó là loại lang tâm cẩu phế thế này?" Bí thư chi bộ từ trong đám đông bước ra, đỡ hai ông lão dậy.
Vài người đàn ông đứng tuổi cũng bước ra, họ không nói gì, nhưng việc đứng ra đã thể hiện ý của họ. Nước mắt của hai ông lão cứ thế tuôn rơi.
Vợ của ông Năm La ngồi phịch xuống đất, lẩm bẩm: “Con gái tôi mất tích lúc mới mười hai tuổi. Thằng Ba La, mày không phải là người, mày không phải là người! Mày cảm thấy làng này bạc đãi mày, thì mày đi tìm người trong làng mà trả thù chứ, mày tìm con Nhị Hương nhà tao làm gì? Nhị Hương nó kính trọng mày như vậy, lần nào gặp mày mà không ngoan ngoãn gọi mày là chú Ba!”
Nhị Hương là con gái út của vợ chồng ông Năm La, gần 40 tuổi mới có, từ nhỏ đã xinh xắn đáng yêu, cả làng ai nhìn cũng khen ngoan ngoãn. Năm kia, Nhị Hương nói đi cắt cỏ lợn rồi không bao giờ trở về nữa. Cả làng họ đã đi tìm, nhưng sống không thấy người, chết không thấy xác. Người trong làng đều nói con bé bị dòng sông ngầm dưới đất cuốn đi, nhưng bà ấy vẫn không cam lòng. Bà ấy đã tìm bao nhiêu năm nay, cái vườn lê này bà ấy đã đến bao nhiêu lần.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT