Chương 1150
"Tiểu Hoa nói đúng, chúng con không nợ cô cái gì cả. Rau trong vườn nhà con, cô muốn hái lúc nào thì hái, chúng con có nói câu nào không hay không?" Tiểu Bình mặt mày sa sầm nói với Vương Xảo Phượng.
"Có lúc cô muốn đi đánh mạt chược với mấy người trong xóm, lấy cớ cho con trai con gái cô qua chơi với Tiểu Hoa rồi gửi tụi nó ở nhà con, để nhà con trông con cho cô, còn phải lo cơm nước cho chúng nó nữa, như vậy mà còn không bằng mấy món cơm thừa canh cặn của cô sao?" Tiểu Bình và Tiểu Đông đều không phải người hay tính toán.
Trên con phố này trẻ con không nhiều, trạc tuổi Tiểu Hoa cũng không ít, nhưng cuộc sống của ba anh em Tiểu Hoa rất khổ cực, hàng xóm láng giềng bình thường không giúp được gì nhiều cho họ, nhưng cũng không đến mức bắt nạt họ như nhà Vương Xảo Phượng.
"Hơn nữa đầu năm ngoái, lúc Tiểu Hoa nhặt ve chai ở bãi rác còn nhặt được một sợi dây chuyền vàng, sợi dây chuyền đó còn chưa đủ để bù đắp cho những món thừa canh cặn và những bộ quần áo cũ giặt không sạch bao nhiêu năm nay của cô sao?"
Ba anh em Tiểu Hoa bình thường rất ít khi nhận đồ của người khác, sở dĩ nhận của Vương Xảo Phượng cũng là vì...
Cùng với lời nói của Tiểu Bình, mặt Vương Xảo Phượng lúc xanh lúc trắng. Dĩ nhiên, bà ta không hề cảm thấy những việc làm trước đây của mình có gì đáng xấu hổ. Theo bà ta, việc bà ta không chê ba đứa trẻ nghèo khó, chịu đoái hoài đến chúng đã là ân huệ lớn nhất rồi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play