Đến khi Từ Vị Bắc quay về, không thấy bóng dáng Cố Uyển Ninh, đến tận vườn tìm thì thấy nàng đang ngồi xổm trước những cây bắp, thần sắc thất thần như mất hồn.
“Xảy ra chuyện gì vậy?”
“Ta bón phân gà quá nhiều, đốt cháy mất cây rồi.”
Giờ cũng không biết liệu còn kịp cứu vãn hay không.
Cố Uyển Ninh ngẫm nghĩ cả buổi chiều, rốt cuộc cũng hiểu ra vấn đề nằm ở đâu.
Trong sách của kiếp trước viết rõ, phân gà phải là loại đã mục; còn nàng dùng lại là loại mới…
Hẳn là vẫn có thể cứu được, nhất định là được!
Từ Vị Bắc vốn đã quen nhìn thấy vẻ hoạt bát, linh động của nàng, nay thấy nàng ủ rũ như cà tím bị sương làm héo, trong lòng không khỏi khó chịu, cất lời có phần gượng gạo: “Thứ này vốn dĩ không phải giống cây có thể trồng ở Trung Nguyên. Ngươi chỉ cần coi như trò tiêu khiển thôi, hà tất phải để tâm như vậy.”
“Là ngươi không hiểu. Thứ này nhất định trồng được, lại còn sản lượng cao. Đây là giống duy nhất trong cửa hàng Nam Bắc, ta đã tranh thủ mua về... Lần này mà thất bại, không biết phải đợi đến bao giờ mới có cơ hội khác.”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT