Ngươi vốn dĩ không xứng với Phương Đình Tú, ngươi từ đầu đã hiểu rõ điều đó, giờ còn giả vờ bi thương làm gì?
Đã hứa buông tay, từ nay không gặp lại, ngươi không thể tự hạ thấp chính mình như vậy.
"Sao nàng lại không thể xuất hiện trước mặt ngươi? Kinh thành này là nhà của ngươi sao? Ngươi tới được, chẳng lẽ nàng lại không thể tới?" Nhị Nha nhịn không được mà lên tiếng.
Cố Uyển Ninh kéo nàng ta lại, nàng ta vẫn vặn vẹo thân mình: “Cô nương, người đừng kéo ta. Phương đại nhân lợi hại như vậy, năm xưa sao lại nhận ân huệ của Hứa gia? Dù việc hôn nhân không thành, chẳng phải Hứa gia thật tâm giúp đỡ người sao? Nuôi dưỡng một người đọc sách bao nhiêu năm như vậy, nhà huyện thừa có núi vàng núi bạc chắc?”
Phương Đình Tú trầm mặc.
“Dù nàng hủy hôn, nhưng bao năm qua, chẳng phải nàng đã dùng bạc thật tâm thật lòng nâng đỡ ngươi đi lên? Hôn sự không thành, thì nghĩa nhân cũng không còn sao? Ngươi ôm hận vì nàng hủy hôn, vậy thì ai đi đường nấy, cớ gì lại bảo người ta đừng đến kinh thành? Phi! Ngươi sống ở biển chắc, quản rộng như thế!”
"Ta không oán hận nàng." Phương Đình Tú lên tiếng: “Chỉ là... chỉ là ta sợ bản thân mình... sợ bản thân lợi dụng quyền thế, uy hiếp dụ dỗ, bắt nàng tiếp tục thực hiện mối hôn ước xưa kia.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play