Đợi Từ Vị Bắc rời đi, nàng còn chưa kịp thở ra hơi, Tam di nương đã rón rén bước vào, lúng túng đứng ở đó nhìn nàng.
"Ngồi đi." Cố Uyển Ninh mệt mỏi nói: “Trái tim ta hôm nay bị ngươi làm cho nhảy loạn cả lên, giờ chẳng còn tí sức nào nữa.”
“Phu nhân, chuyện của nô tỳ... Hầu gia...”
"Chuyện của ngươi thì tính là gì? Ta đã che giấu cho rồi." Cố Uyển Ninh nói: “Chỉ trách ngươi không giữ được bình tĩnh. Ngươi xem người khác, sao chẳng ai lên tiếng?”
“Nhưng người khác cũng không... không giống nô tỳ như vậy...”
"Ngươi biết chắc người khác không giống ngươi sao? Người ta sẽ nói cho ngươi biết chắc?" Cố Uyển Ninh tức giận mắng nàng một trận: “Ta nói cho ngươi biết, chuyện này chẳng đáng một xu, chỉ cần gió thổi qua là tan biến. Ta quên rồi, ngươi cũng phải quên, không được vì mấy chuyện này mà nghĩ quẩn!”
"Vâng, đa tạ phu nhân." Tam di nương nước mắt lưng tròng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT