Cao Lãm chỉ cảm thấy oan uổng vô cùng.
Hắn và Hầu gia gần như mười hai canh giờ không rời nhau, à, gần đây Hầu gia mới chịu về chính viện ngủ cùng phu nhân, hắn mới có chút thời gian riêng, chứ làm gì có cơ hội ra ngoài tầm bậy!
"Là mẫu thân của thuộc hạ dạy." Cao Lãm thành thật bẩm báo: “Mẫu thân với phụ thân suốt nửa đời gây gổ, nhưng mỗi khi nhắc đến những điều tốt đẹp về phụ thân, cũng chỉ toàn là những chuyện nhỏ nhặt, như khi đi xa về mang cho bà ít trang sức, hay dịp sinh nhật cùng bà ra ngoài dạo một ngày... đều chẳng phải đại sự gì.”
Từ Vị Bắc: Ngộ ra rồi, phải tặng quà.
“Còn nữa, nam nhân trọng sĩ diện, nữ nhân cũng vậy. Nam nhân so tài mạo hiền thục, nữ nhân thì so xem nam nhân đối với mình thế nào.”
“Ta đối xử với nàng, khiến nàng mất mặt sao?”
"Ngài tự nghĩ đi?" Cao Lãm dè dặt hỏi lại: “Tam thê tứ thiếp thì thôi đi, gia đình quyền quý nào mà chẳng như vậy. Nhưng còn ngoại thất, lại còn dắt cả con riêng về nhà, phu nhân nếu còn biết xấu hổ, thì khuôn mặt sợ rằng cũng bị Hầu gia vả cho sưng vù rồi.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play