Ngày này, tới còn sớm hơn dự liệu của Từ Vị Bắc.
Hơn nữa, lại còn đem chuyện hòa ly ra nói cùng một lượt.
Được, được lắm, quả nhiên không hổ là Hoàng thượng.
Quả nhiên, Hoàng thượng cười ha hả nói: “Trẫm đã nhìn ra rồi, ngươi tiểu tử này ngoài miệng thì cứng nhưng trong lòng lại mềm, tình ý với thê tử sâu đậm như keo sơn, chỉ là cái miệng này khiến nhạc phụ ngươi hiểu lầm. Đến đây, hôm nay trẫm làm người giảng hòa, thay các ngươi định đoạt mọi chuyện.”
Hoàng thượng nhìn lướt qua hai người, rõ ràng là đang cười, nhưng lời nói ra lại như đinh đóng cột, không thể làm trái: “Vị Bắc sẽ chuyển tới Hộ Bộ, nếm trải chút cảnh nghèo khó; còn Cố ái khanh vốn dĩ đã quản Hộ Bộ, lần này, hai cha con các ngươi hãy hợp tác chân thành, thấu hiểu lẫn nhau. Các ngươi đều là cánh tay trái phải của trẫm, trẫm không muốn vì chuyện gia đình mà sinh ra hiềm khích.”
Cố Viễn Thạch và Từ Vị Bắc đều không lên tiếng, cúi đầu, mỗi người một tâm tư.
"Về phần Tây Bắc, Vị Bắc không cần bận tâm nữa, trẫm sẽ cân nhắc chọn người khác trấn giữ nơi đó. Vị Bắc, đại cô mẫu ngươi tuổi đã cao, ngươi nên ở bên phụng dưỡng, sớm sinh cho bà ấy một đứa cháu… Đừng lại phóng túng bên ngoài nữa… Cố ái khanh, người ta có câu "lãng tử hồi đầu kim bất hoán", ngươi cứ xem biểu hiện của Vị Bắc. Nếu hắn còn phạm sai lầm, trẫm tự mình xử trí hắn."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT