Cố Uyển Ninh bị nàng ta làm cho dở khóc dở cười: “Được rồi được rồi, nhà ta cũng không đến nỗi đói kém, không cần phải chiếm chút lợi nhỏ ấy.”
"Đâu phải chiếm lợi nhỏ." Nhị Nha đáp: “Là giúp Hầu phủ giảm bớt lãng phí. Chỉ cần những gì Hầu gia vung ra từ kẽ tay, cũng đủ nuôi sống hơn chục Cố phủ rồi, thật là...”
Tỉ như bộ trà cụ thượng hạng kia, chỉ cần làm vỡ một chiếc chén nhỏ, cả bộ trà cụ cũng không dùng nữa, trực tiếp ban thưởng cho hạ nhân.
Nhị Nha nhìn mà thấy xót ruột.
"Ngươi tuy có lòng tốt, nhưng cũng không thể khiến người nhà cảm thấy khó chịu." Cố Uyển Ninh thở dài: “Phụ thân và các huynh trưởng của ta đều là bậc thanh cao.”
“Thanh cao có thể đem ra ăn sao! Yên tâm, yên tâm, nô tỳ không lấy trà cụ gì hết, toàn là những thứ mắt các lão gia nhìn không tới, nhưng lại rất hữu dụng.”
Tỉ như đám vải vụn thừa trong phòng thêu, mà thứ vải vụn ấy - đủ để may cho Lệnh ca nhi một bộ xiêm y hẳn hoi!
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT