Chỉ cần chưa thực hiện được sự bình đẳng giữa người với người thì dù thành phố hay hành tinh có phồn hoa đến đâu cũng vẫn sẽ có người nghèo.
Trong hành lang của khu nhà trọ cũ kỹ đã xuống cấp, không ít người thuê nhà tụ tập xem náo nhiệt, ai nấy đều hứng thú theo dõi “vở kịch” đang diễn ra trước mắt như một cách xua tan sự buồn bực trong cuộc sống.
Tâm điểm ánh nhìn của mọi người đổ dồn vào một cô gái cao gầy, gương mặt xinh xắn. Cô đang ngồi xổm dưới đất, hoảng loạn nhặt lại bút vẽ và hộp màu liên tục bị ném ra khỏi căn phòng chật hẹp. Trên vài quyển vở bị bung ra, lộ ra những bức tranh phong cảnh rực rỡ sắc màu.
Chỉ vài nét phác thảo đơn giản đã vẽ nên những khung cảnh tuyệt đẹp, tựa như mang chút sinh khí khác biệt thổi vào nơi tồi tàn, bẩn thỉu và hỗn loạn này. Thế nhưng, hiện tại chẳng ai thèm quan tâm đến những bức tranh đó.
Trong phòng, người đàn ông với thân hình vạm vỡ gần như chiếm trọn không gian nhỏ hẹp. Hắn vừa thô bạo ném mọi thứ nhìn thấy ra ngoài, vừa liên tục chửi bới.
“Tôi đã nói bao nhiêu lần rồi, hạn thuê của cô hết từ lâu rồi, không gia hạn thì đừng mong ở lại! Cô còn dám mặt dày ở lì đây à? Biết xấu hổ không? Một kẻ có thẻ căn cước đen như cô mà tôi còn chịu cho thuê nhà thì phải cảm ơn tôi mới đúng! Còn dám gây phiền phức? Cút ngay cho tôi!”
Đám người đứng xem vừa nghe đến “thẻ căn cước đen” thì trong mắt liền ánh lên vẻ khinh bỉ. Những người lúc đầu còn cảm thấy ông chủ nhà quá đáng, cũng ngay lập tức thu lại vẻ đồng cảm.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play