Tuy bọn trẻ không còn gọi, nhưng cái tên đó lại vô tình lan truyền ra ngoài.
Các thợ săn ở mấy thôn lân cận đều biết, bên này có một đứa trẻ mãi không lớn, tuy nhiều năm không cao thêm, nhưng lại là một tay săn cừ khôi. Mỗi lần lên núi, số con mồi bắt được còn nhiều hơn cả những thợ săn già dặn kinh nghiệm.
Mỗi khi Tiếu Tiếu cùng cha lên núi gặp phải thợ săn của các thôn khác, những người đó đều dùng ánh mắt tò mò nhìn nàng.
Nhưng kẻ dám gọi nàng là yêu vật ngay trước mặt, cũng chỉ có gã đáng ghét trước mắt này.
Người được gã thợ săn gọi là Văn Viễn thúc phụ là một thanh niên mặt mày trắng trẻo, thân hình cao ráo, mặc một chiếc áo choàng màu xanh. Gã thợ săn tướng mạo thô kệch đứng bên cạnh hắn, trông như con chim sẻ bên cạnh con thiên nga.
Hơn nữa, nhìn tuổi tác, rõ ràng gã thợ săn lớn hơn, nhưng về vai vế thì lại là thanh niên kia lớn hơn.
Thực tế, về tuổi tác, thanh niên kia cũng lớn hơn một chút, chỉ là người tu hành quanh năm được linh khí thấm nhuần, dung nhan tự nhiên không già đi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT