"Chạy rồi?"
Chung Lương không nói nên lời. Tây Quân huy động lực lượng lớn chạy đến đây, giờ Mặc tộc đại quân lại không biết đã đi đâu, thế này thì làm ăn gì nữa. Nếu trở về mà không có thu hoạch gì, chẳng phải sẽ bị mấy lão già Đinh Diệu kia cười cho thối mũi sao!
Đúng lúc này, hắn bỗng quay đầu nhìn về một hướng trong hư không. Không chỉ hắn, các Bát phẩm Tổng trấn khác cũng đều có cảm giác, ánh mắt nhìn quanh.
Dương Khai cũng có vẻ như đã nhận ra điều gì đó, nhưng dù sao nội tình không sâu dày bằng các Bát phẩm Tổng trấn, nên cảm nhận không quá rõ ràng.
Phùng Anh thấy vậy khó hiểu:
"Sao vậy?"
Chung Lương vỗ tay cười nói:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT