Dù mặt Chung Lương có dày đến đâu, lúc này cũng không khỏi đỏ lên. Thời gian cháy của một nén hương bình thường không quá dài, nhưng nén hương lớn trước mắt này muốn cháy hết, ít nhất cũng phải gấp ba bốn lần bình thường.
Đây không phải do lão chuẩn bị trước, mà là do tên hộ vệ tự ý làm chủ.
Tuy cảm thấy có chút ăn gian, nhưng cũng hợp ý lão, Chung Lương liền cười nói:
"Nếu ngươi thấy không ổn, vậy chúng ta không cược nữa, ngươi cứ ngoan ngoãn ở trong quan ải cho ta, nếu không lát nữa có lúc ngươi phải khóc."
Dương Khai nhìn chằm chằm nén hương lớn, lời đã nói ra đến nước này, sao có thể lùi bước. Hắn nghiến răng:
"Cược!"
Chung Lương cười gian xảo hơn cả hồ ly, lão giơ tay lên:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT