"Còn một thời gian nữa, phong ấn thượng cổ của Hư Không Dũng Đạo vẫn có thể duy trì được một lúc, đợi ta xử lý xong chuyện trong tay mới đi."
Hào Quân khẽ gật đầu:
"Vậy cũng tốt, không còn nỗi lo về sau, ngươi cũng yên tâm hơn."
Mọi người lại nói chuyện một lúc rồi mới giải tán.
Dương Khai bước ra khỏi đại điện của khu trú đóng, mặt mày rầu rĩ. Phu nhân của hắn tuy nhiều, nhưng nói thật, hắn không giỏi đối phó với phụ nữ. Ngọc Như Mộng dẫn đầu chúng nữ tạo phản, hắn còn chưa biết phải an ủi thế nào.
Đương nhiên, nếu nói cho các nàng biết mình đã đổi ý, Ngọc Như Mộng và các nàng chắc chắn sẽ lập tức tươi cười rạng rỡ, nhưng trong lòng đã có quyết định, sao có thể tùy tiện thay đổi.
Dương Khai không phải là người vì đại cục thế gian mà xem nhẹ tình riêng nhi nữ, hắn chưa cao thượng đến mức đó. Nếu các Động Thiên Phúc Địa thật sự có người tài giải quyết được vấn đề này, hắn đương nhiên sẽ không ra mặt. Nhưng vấn đề hiện tại là, nhìn khắp cõi Càn Khôn, ngoài hắn ra, không ai có thể làm được.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play