Dương Khai nghe mà không nói nên lời, chẳng trách vừa rồi mình thuận miệng nịnh một câu mà Nguyên Đốc kia lại vui vẻ như vậy, hóa ra chuyện thích được nịnh nọt là ai cũng biết.
Nhưng rốt cuộc hắn có bị mặc hóa hay không, không ai có thể nói chắc được. Nếu không phải Dương Khai lần này đến, Cố Phán cũng không dám tin Thạch Chính trưởng lão lại là một kẻ bị mặc hóa!
Tiếp tục đi về phía trước, một lát sau hai người đáp xuống trước một đại điện trên linh châu ở giữa.
Cố Phán quen đường quen lối đi vào trong, thẳng đến một nội điện. Nàng nhẹ nhàng gõ cửa, bên trong nhanh chóng truyền ra một giọng nói uy nghiêm:
"Vào đi!"
Cửa lớn từ từ mở ra, Cố Phán vẫy tay ra hiệu cho Dương Khai, đi trước vào trong.
Đại điện không lớn lắm, Dương Khai ngẩng đầu liền thấy một trung niên nam tử đang chắp tay đứng trước một bàn án, tay cầm một cây bút vẽ, dường như đang chăm chú vẽ gì đó.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT