Dương Khai nhếch miệng cười nhìn lũ trẻ đùa giỡn. Đứa bé trong xe ngựa hắn cũng nhận ra, chính là tiểu tử nhà họ Miêu, Miêu Phi Bình, kẻ mấy tháng trước đã đuổi Triệu Dạ Bạch và Triệu Nhã đến mức phải trốn dưới sạp hàng của hắn. Gia cảnh của nó tự nhiên tốt hơn hai đứa trẻ bên cạnh, tư chất cũng rất tốt.
Từ hai tháng trước, đã có trưởng lão của Thất Tinh Phường xuống núi làm việc, vô tình gặp được Miêu Phi Bình, tại chỗ liền muốn thu làm đệ tử. Lần này đến đây cũng chỉ là đi cho có lệ, khác với tiền đồ chưa rõ của Triệu Dạ Bạch, nó chắc chắn sẽ được bái nhập Thất Tinh Phường.
Trước Thất Tinh Phường, người đông như kiến, người từ bốn phương tám hướng đến bái sư nối liền không dứt, tuổi tác cũng đủ cả, nhỏ thì như Triệu Dạ Bạch và Triệu Nhã, lớn thì mười mấy hai mươi tuổi.
Dương Khai dẫn hai đứa nhỏ đi một hồi lâu mới báo danh được, mỗi người nhận một tấm thẻ gỗ có khắc số hiệu. Cuộc kiểm tra còn chưa bắt đầu, Triệu Nhã cứ nhìn chằm chằm vào người bán kẹo hồ lô bên cạnh không chớp mắt, những xâu kẹo đỏ rực trông thật hấp dẫn.
Dương Khai tiến lên mua ba xâu, mỗi người một xâu ngồi xổm trong góc ăn ngon lành. Hai đứa trẻ thỉnh thoảng nhìn nhau, đều mỉm cười ngọt ngào.
"Dương đại thúc, nếu ta không được chọn thì làm sao bây giờ?"
Triệu Dạ Bạch bỗng nhiên có chút lo lắng cho tương lai của mình.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play