"Ngu sư thúc muốn thu đứa nhỏ kia làm truyền nhân y bát, chẳng lẽ Từ Công cũng muốn thu đồ đệ?" Dương Khai hỏi.
"Thu cái rắm đồ!" Nước miếng Từ Linh Công bay tứ tung, vẻ mặt như vừa rút ra kinh nghiệm xương máu: "Đời này thu ba đồ đệ là đủ rồi, vừa làm cha vừa làm mẹ, một tay bón cơm một tay dọn dẹp mới nuôi chúng nó lớn được, lão tử không muốn thu thêm đồ đệ nữa."
Thanh Khuê và Tô Ánh Tuyết đồng loạt đảo mắt, thầm nghĩ lúc hai chúng ta nhập môn cũng đã hơn mười tuổi, đâu có khoa trương như người nói. Tiểu sư muội Khúc Hoa Thường thì đúng là nhập môn từ lúc còn bé, nhưng người nuôi lớn nàng là sư huynh muội chúng ta, còn người làm sư tôn như ngươi thì hoàn toàn là một kẻ phủi tay, có đúng không?
Trong lòng nghĩ vậy, nhưng tuyệt đối không dám nói ra.
Từ Linh Công cười hắc hắc:
"Nhưng lão tử không thu đồ đệ, không có nghĩa là ta không thể thu nhận đệ tử cho Âm Dương Thiên. Tinh Giới của ngươi bây giờ nhân tài đông đúc, Thế Giới Thụ quả nhiên huyền diệu, cắm rễ nơi đây khiến cho vùng đất này địa linh nhân tú. Khí tức của Thế Giới Thụ gột rửa thần hồn và thân xác, trẻ sơ sinh chưa ra đời đã được hưởng một lần tẩy tinh phạt tủy, nếu không thì Càn Khôn thế giới bình thường làm gì có nhiều tài tuấn đỉnh cao như vậy? Trong mắt lão tử, Tinh Giới nhỏ bé của ngươi quả thực đâu đâu cũng là vàng. Tiểu tử, ngươi muốn mượn oai hùm, đã chuẩn bị tâm lý để người ta đòi hỏi chưa?"
Dương Khai thản nhiên nói:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play