Úy Trì Thành Chu nghe vậy, sắc mặt khổ sở, đúng là sợ gì gặp nấy. Vừa nghe Dương Khai tự xưng, hắn đã biết có chuyện chẳng lành, Hư Không Địa đến đây để trả thù. Bây giờ Dương Khai nhắc đến Lăng Xuân Thu, càng khẳng định thêm suy đoán trong lòng hắn.
Hắn không khỏi thầm chửi Lăng Xuân Thu một trận. Đang yên đang lành lại đi chọc vào Hư Không Địa làm gì? Thiên Kiếm Minh Khổng Phong đến Hư Không Địa có mục đích riêng của hắn, Lăng Xuân Thu ngươi việc gì phải nhúng tay vào vũng nước đục này? Sâm La Đàn và Thiên Kiếm Minh cũng không có quan hệ gì lớn, căn bản không cần phải lên thuyền giặc của người ta.
Bây giờ thì hay rồi, người ta đánh đến tận cửa, phải đối phó thế nào đây?
Úy Trì Thành Chu giọng khàn khàn: "Không giấu gì Dương tông chủ, Lăng Xuân Thu kia là đại trưởng lão của Sâm La Đàn chúng ta, chỉ là mấy năm trước ra ngoài, đến nay vẫn bặt vô âm tín. Dương tông chủ nhắc đến ông ta, có phải đã gặp ông ta ở đâu đó không?"
Hắn cũng không thể nói không quen biết Lăng Xuân Thu, thân phận đại trưởng lão không phải tầm thường, nói không quen thì quá giả tạo. Bây giờ chỉ có thể nhanh chóng tách Sâm La Đàn ra khỏi mối ân oán này, như vậy Sâm La Đàn mới có thể tránh được kiếp nạn hôm nay. Còn việc báo thù cho Lăng Xuân Thu. . .
Úy Trì Thành Chu nghĩ cũng không dám nghĩ. Vừa rồi hắn đã tận mắt chứng kiến động tĩnh của mấy người trên thuyền, đó là bốn vị Lục phẩm Khai Thiên, cả Sâm La Đàn này e là không đủ cho người ta giết.
"Hay cho một câu bặt vô âm tín!" Dương Khai cười lạnh: "Thật sự là như vậy sao?"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT