Cung Nguyệt đã nhập ma, không ai biết hắn có quay lại phá hoại cấm chế hay không. Trận pháp cấm chế trên cánh cửa máu vốn đã tồn tại từ lâu, lại bị Cung Nguyệt phá hoại một lần, nếu bị phá thêm lần nữa, không chừng sẽ thật sự bị phá giải. Vì vậy, Dương Khai phải ở lại đây để phòng bị.
Việc này nhất định phải do Dương Khai làm, và cũng chỉ có Dương Khai mới có năng lực này.
Sau khi bàn bạc đơn giản, mọi người nhanh chóng điều tức tu dưỡng.
Đám người Hoa Vũ Lộ tuy không bị thương, nhưng bị huyết tế trong Lục Hợp Độc Tôn Trận cũng tiêu hao rất lớn. Muốn rời khỏi đây để đến Thiên Hà Cốc, họ phải hồi phục một thời gian. Mọi người đều là Đế Tôn, trên người luôn có một ít linh đan quý giá để bảo mệnh, lúc này cũng không phải là lúc tiếc rẻ, ai nấy đều lấy ra dùng.
Nửa ngày sau, đám người Hoa Vũ Lộ miễn cưỡng hồi phục được sáu bảy phần sức lực. Họ không dám trì hoãn, sau khi từ biệt Dương Khai liền quay trở lại theo đường cũ, chuẩn bị cùng nhau rời khỏi động phủ thượng cổ này.
Không lâu sau, trong hang đá chỉ còn lại một mình Dương Khai. Xung quanh yên tĩnh đến mức ngay cả tiếng thở cũng không nghe thấy, chỉ có tiếng nước tí tách rơi từ những cột đá treo ngược.
Chuyến đi động phủ thượng cổ này tuy có kinh mà không hiểm, nhưng mỗi khi nhớ lại những khoảnh khắc nguy hiểm, Dương Khai vẫn có chút kinh hãi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT