Phía trước là một ngọn núi nhỏ hơn 60 trượng, xung quanh bao phủ bởi một màu xám mốc meo, không có tới một ngọn cỏ, một nhành cây lại càng không, nó dường như hoàn toàn được hình thành bởi nham thạch xám. Ngọn núi nhỏ này nằm lọt thỏm trong sơn cốc, bị những ngọn núi so với nó còn cao lớn hơn nhiều bao vây xung quanh. Nhìn thoáng qua, ngọn núi nhỏ này cũng chẳng có điểm gì nổi bật. Nhưng khi Dương Khai đem thần niệm quét qua, bỗng hoảng sợ phát hiện thần niệm giống như trâu bùn xuống biển, một đi không trở lại. Ngọn núi nhỏ ở bên đó giống như không hề tồn tại vậy, dùng thần niệm dò xét cũng không mảy may phát giác được điều gì. Không những vậy, bên trong nó còn truyền ra một loại sức mạnh quỷ dị đến tột cùng, phảng phất như muốn dẫn dắt thần hồn của hắn, khiến hắn có một loại cảm giác sợ hãi bản thân sắp bị cắn nuôt.
Cho nên, thần niệm chỉ hơi phóng ra là Dương Khai đã lập tức thu về. Hiện tại, cả ba người đều đứng ở phía ngoài, nơi chỉ cách ngọn núi nhỏ mấy ngàn trượng, ngưng trọng nhìn ngọn núi chí bảo của Lưu Ly Môn. - Đây chính là Thiên Huyễn Lưu Ly Sơn của quý tông? Mắt Dương Khai lóe lên tia kinh sợ, lên tiếng hỏi. - Ừm, đây chính là Thiên Huyễn Lưu Ly Sơn! Ha ha, khiến Dương
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.