Đường Trừng thật lòng thật dạ nói, còn nghiêng hết cả chiếc dù về phía Giang Kỳ, hoàn toàn không để tâm đến việc mái tóc và vai áo len mỏng của mình đã bị nước mưa thấm ướt gần hết.
Thấy vậy, môi Giang Kỳ khẽ mím lại, đầu cũng theo bản năng hơi cúi thấp xuống.
“Không cần đâu, em tự che đi, anh mặc áo khoác chống nước rồi.”
“Vậy sao được? Anh giúp em xách hành lý, em giúp anh che dù. Phải có đi có lại chứ!”
Vì muốn cô không bị ướt nhiều, Giang Kỳ không tự chủ được mà lại gần cô hơn một chút, rồi lại gần thêm chút nữa.
Đối phương càng lúc càng sát khiến Đường Trừng vốn đang nhìn xuống bậc thang khóe môi cũng khẽ cong lên.
Xuống hết các bậc thang, hai người cùng chạy đến trạm xe công cộng phía trước, bắt đầu chờ chuyến xe sẽ đưa họ rời khỏi đây.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play