“Ôm em.”
Lời còn chưa dứt, môi Giang Kỳ đã phủ xuống, hơi thở nóng bỏng lập tức ập vào miệng mũi Đường Trừng, như thể muốn thiêu cháy cô.
Đường Trừng trợn tròn mắt, nhìn trân trân lên trần nhà gỗ thô ráp. Cửa sổ dường như chưa đóng kín, gió đêm nhẹ lùa vào, thổi tung rèm cửa màu nhạt, mang theo cả tiếng reo hò náo nhiệt bên ngoài.
Nhưng so với sự ồn ào ngoài kia, Đường Trừng cảm thấy tiếng thở dồn dập nóng rực bên tai Giang Kỳ mới là thứ khiến cô choáng váng nhất.
Cô theo phản xạ nắm chặt mép gối, rõ ràng cảm nhận được Giang Kỳ sau khi hôn lên môi mình, bắt đầu chuyển xuống trán, mắt, chóp mũi hắn đặc biệt thích nốt ruồi nhỏ trên sống mũi cô, hôn mấy lần, rồi tiếp tục đến vành tai, cằm, cổ…
Gần như mỗi nơi hắn chạm đến đều như có dòng điện tê tê lướt qua, khiến Đường Trừng không kiềm được mà khẽ rên lên một tiếng.
Nghe thấy âm thanh đó, động tác của Giang Kỳ hơi khựng lại, sau đó lập tức từ mưa phùn gió nhẹ biến thành cuồng phong bão tố.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT