Có lẽ là không muốn Đường Trừng tiếp tục bận lòng về chuyện tiền bạc, lại thấy vẫn còn một lúc nữa mới đến giờ lên núi, ông ngoại Đường liền trực tiếp gọi cô ra một góc, nói là có chuyện muốn nói riêng.
Thấy vậy, Đường Trừng hơi khựng lại, nhìn vào đôi mắt đã đục ngầu của ông lão, cuối cùng vẫn nhấc chân bước theo.
Trước khi đi, cô còn liếc mắt nhìn Giang Kỳ một cái, hắn hiểu ánh mắt ấy, nhẹ gật đầu, “Anh sẽ đợi em ở đây.”
Chờ Đường Trừng đi theo ông ngoại rời đi, đám anh chị em họ nhà họ Đường liền nhao nhao dùng ánh mắt tò mò nhìn về phía Giang Kỳ đang đứng dưới gốc cây sơn chi.
Từ sau khi bước xuống chiếc minibus tối qua, Giang Kỳ vẫn luôn đeo khẩu trang, ngoại trừ cậu thanh niên đầu húi cua đi cùng ông ngoại Đường đến tiểu viện là từng thấy mặt và biết danh tính của hắn, còn lại không ai biết rõ hắn là ai, thậm chí mặt mũi cũng chưa từng nhìn rõ.
Nhưng tên đầu húi cua kia xưa nay là người kín miệng, lại còn đặc biệt nghe lời ông nội, nên đến giờ vẫn không hé lộ với bất kỳ ai trong đám anh chị em về thân phận của người đang thân thiết bên cạnh Đường Trừng này.
“Thật đó, em thấy ánh mắt anh ấy giống hệt Giang Kỳ! Nếu thật là Giang Kỳ thì em phát điên mất! Đó là GIANG KỲ đó nha!”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT