“Được.”
Đường Trừng gật đầu, nhưng tay vẫn không buông cánh tay Giang Kỳ. Mãi đến khi chịu không nổi cảm xúc dồn nén, cô mới ngẩng đầu, nhìn sang khuôn mặt góc cạnh hoàn mỹ của người đàn ông bên cạnh.
Giang Kỳ nghiêng đầu nhìn cô, Đường Trừng khẽ nhếch môi cười.
Người đàn ông cũng lập tức dịu dàng ánh mắt theo.
Khi hai người xuống xe buýt, đã gần 8 giờ tối.
Tay nắm tay, họ đi ngang qua một cửa hàng tiện lợi. Đi tiếp về phía trước, đối với Đường Trừng mà nói, nơi này hết sức quen thuộc.
Phố cũ quen thuộc, biển hiệu quen thuộc, tất cả đều quen thuộc.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play