Giang Kỳ lại hỏi.
Đường Trừng càng cười tươi hơn, “Không phải là em không muốn ăn, mà là…”
Câu tiếp theo cô còn chưa nói xong, chợt như nghĩ ra gì đó, liền lập tức quay sang cười mắt cong nhìn Giang Kỳ.
Người đàn ông hơi ngừng vài giây, rồi thong thả từ trong ngực lấy ra một túi anh đào đã được rửa sạch, ném vào tay Đường Trừng.
Ôm lấy túi anh đào, cô mừng đến mức không biết nên nói gì, chỉ là mắt sáng rực rỡ nhìn chằm chằm Giang Kỳ: “Anh… anh lấy ở đâu ra vậy?”
Giang Kỳ: “Cổ thành.”
Đường Trừng kinh ngạc: “Khi nào anh đến cổ thành? Sao em không biết gì hết?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play