Muốn trách thì trách Giang Kỳ. Nếu không phải tại hắn, bây giờ mỗi khi nhìn thấy trái anh đào đỏ mọng ngọt ngào thế này, cô cũng sẽ không cảm thấy xấu hổ đến mức này.
Chờ Đường Trừng bưng đĩa anh đào bước vào phòng, Giang Kỳ cũng bước theo, sánh vai đi cạnh cô.
Ngay sau đó, hắn chàng rất tự nhiên đưa tay tới đĩa anh đào nhỏ của cô.
Vừa thấy động tác đó của hắn, Đường Trừng lập tức có chút phản xạ có điều kiện: “Giang Kỳ, anh thật sự không cần luyện tập nữa đâu, bây giờ đã rất…”
Câu còn chưa dứt, cô đã thấy Giang Kỳ mặt tỉnh bơ há miệng ăn luôn một quả anh đào đỏ mọng, rồi tiện tay ném hạt vào thùng rác gần đó. Sau đó quay đầu, ánh mắt đầy ẩn ý nhìn bạn gái mình: “Bây giờ đã rất gì?”
Đường Trừng: “…”
Cô trơ mắt nhìn ánh mắt từ trêu chọc của Giang Kỳ dần trở nên đầy hài hước còn không hiểu là mình bị gài bẫy à?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play