Hàn Sơn Nguyệt im lặng nhìn nàng một lúc, gật đầu, dang tay ra. Lòng bàn tay hắn xuất hiện một quả trái cây màu xanh lam lấp lánh: “Ăn quả này đi.”
Ninh Tuyết Mạch rất cảnh giác nhìn hắn một cái, nhận lấy rồi nhìn kỹ.
Quả này to bằng một quả táo nhỏ, có một vết lõm ở giữa, trên bề mặt ẩn hiện một lớp ánh châu quang, là loài cây nàng chưa từng thấy. Nàng không nhịn được đưa lại gần ngửi, có một chút mùi tanh ngọt nhàn nhạt. Mùi này nàng cũng chưa từng ngửi qua.
“Yên tâm, không có độc. Muốn giết ngươi thì còn cần hạ độc sao?” Giọng Hàn Sơn Nguyệt lạnh như nước, một câu đã nói trúng nỗi lo lắng trong lòng nàng.
Đạo lý này Ninh Tuyết Mạch dĩ nhiên hiểu, nhưng tâm tư của người này quá khó đoán, giống như nàng trước sau không đoán được hắn lại muốn cưới nàng làm thiếp. Nàng cũng không dám đảm bảo người này sẽ không hạ độc nàng.
Hắn thật sự có thể giơ tay nhấc chân là giết chết nàng, nhưng lỡ như quả này có thể độc nàng thành con rối thì sao?
Nói không chừng sau khi nàng ăn quả này, người nàng sẽ hoàn toàn bị hắn khống chế.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT