Quý Vân Hoàng theo bản năng đỡ lấy nàng, giọng nói tràn đầy quan tâm: "Tuyết Mạch, nàng không sao chứ?" Bàn tay nhỏ của nàng vẫn còn lạnh lẽo.
Ninh Tuyết Mạch đứng thẳng người, lắc đầu: "Không có việc gì."
Quý Vân Hoàng thở dài. Tình cờ cúi đầu, hắn bỗng nhìn xuống chân Ninh Tuyết Mạch: "Sao nàng lại..." Một chân nàng vẫn mang giày tất, chân kia lại trần, bàn chân trắng như tuyết dẫm trên đất.
Ninh Tuyết Mạch cũng mới nhận ra mình còn đi chân trần. Vừa rồi lúc trêu chọc Thạch Thiên Long, nàng chỉ mới kịp mang một chiếc giày tất, chiếc còn lại chưa kịp mang.
Nàng quay đầu nhìn lại chỗ để giày tất ban nãy, nơi đó trống không. Chắc là lúc nàng rơi xuống nước, chiếc giày kia cũng bị cuốn trôi.
Nơi này khá hẻo lánh, chỉ có một con đường nhỏ đầy cỏ dại và đá vụn. Nàng đi chân trần như vậy, cảm giác rất cộm.
Nàng khẽ nhíu mày, Quý Vân Hoàng nói: "Để ta ôm nàng đi nhé?"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT