Bàn tay hắn lạnh như băng, khiến Ninh Tuyết Mạch rùng mình. Nàng định rút tay về thì đối phương đã buông ra trước, còn lấy một chiếc khăn lụa bên cạnh lau tay.
Ninh Tuyết Mạch khẽ giật mình, rồi cũng bất động thanh sắc, từ tốn lấy khăn lụa lau lau mu bàn tay vừa bị hắn chạm vào.
Hàn Sơn Nguyệt liếc nhìn nàng, không nói gì thêm, bắt đầu vung bút vẽ.
Giọng điệu hắn nhàn nhạt, trả lời câu hỏi lúc trước của Ninh Tuyết Mạch: “Món đồ tốt nhất thì chỉ nên có một, hà tất phải cần thứ có tì vết? Bổn tọa xưa nay không chấp nhận được tì vết.”
Vị này rõ ràng là người theo chủ nghĩa hoàn mỹ.
Ninh Tuyết Mạch nhìn chiếc áo ngoài không chút bụi bẩn của hắn, rồi lại nhìn bàn tay đang cầm bút vẽ.
Ngón tay thon dài, sạch sẽ, khớp xương rõ ràng, trắng nõn như ngọc. Bàn tay chuyển động tùy ý, núi đá, cây cối, hồ nước… dần dần hiện ra dưới ngòi bút của hắn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT